Trần Quang Bình đã tuyên bố:
" K76 không có thằng (con) nào (lé) nên tao là số 1 "
Chuyện thứ 2 : Ti so
Hồi còn học ở Nguyễn Huệ cũ . Giờ học toán, bài tỷ số, Trương Đinh Thăng xin thầy ra ngoài.
Lát sau, cả lớp nhìn ra ngoài cửa sổ thấy Trương Đinh Thăng đang mê mải dùng ná, nheo mắt....bắn chim! Hú hồn, may mà thầy không thấy!
Sau giờ ra chơi, học tiếp. Thầy hỏi Trương Đinh Thăng :
- Hôm nay lớp chúng ta học bài gì ?
Trương Đinh Thăng đứng lên, nhìn trên bảng thấy chữ Ty so nên mạnh dạn trả lời:
- Thưa thầy: Ti so
cả lớp cùng hô hô hô, hi hi hi - bạn mình nhớ đến ...nhãn hiệu bột giặt đang quảng bá ! hahaha, hu hu hu
Chuyen thu 3 : " La" Quyet
Câu chuyện xảy ra vào đầu năm học 1974 (cách nay xấp xỉ 40 năm, K76 bắt đầu vào năm học lớp 10) tại phòng học số 4 dẫy phía sau lưng trường là phòng của lớp 10B1.trong giờ Pháp văn của Thầy Phan Tăng .
K76 lúc này chỉ 1 lớp chuyên Pháp văn từ 9H lên 10B5 còn lại tất cả đều chuyên Anh, nên lên lớp 10 mới bắt đầu học sinh ngữ 2 (lớp vỡ lòng tiếng Pháp).
Do quen tiếng Anh chỉ có dùng chung mạo từ ‘the’( như : the book, the pen, the table…), trong khi tiếng Pháp phải phân biệt giống cái ,giống đực ( như :la table, la cravate, le livre…).
Trong giờ Pháp văn của Thầy Phan Tăng, Thầy gọi Trần Văn Quyết lên dò bài( dò từ vựng)
….
Thầy Tăng cầm thước gạch gỗ (dài) lần lượt chỉ từng vật cụ thể để Trần Văn Quyết trả lời.
- Thầy Tăng : Qu'est-ce que c'est ? (Đây là cái gì ?)
Chỉ vào cái bàn ….. Quyết trả lời : La table (Thầy gật đầu)
Chỉ vào cà vạt ….. Quyết trả lời : La cravate (Thầy gật đầu)
Chỉ vào Quyển sách ….. Quyết trả lời : La livre (lúc này Thầy ngẩn đầu)
Thầy hỏi lại : Qu'est-ce quelque chose ? (Đây là cái gì ?) –Quyết vẫn trả lời : La livre
Thầy nặng giọng hỏi lại : Qu'est-ce que c'est ? –Quyết vẫn trả lời : La livre
Bực quá…Lúc này Thầy lấy thước gạch gỗ chỉ thẳng vào ‘của quý ’ của Quyết : Đây mà La ? Đây mà La ?
La hay Le ? La hay Le?
Do quá bất ngờ ,và phản xạ tự nhiên Quyết liền ‘bụm’ lại : dạ Le….dạ Le....
Còn cả lớp học: nam sinh thì bật cười lớn, còn nữ sinh thì gục mặt xuống bàn ??? cười ‘thút thít’
Từ đó Trần Văn Quyết có biệt danh là ‘La Quyết’
Tuy đã 40 năm qua nhưng tôi vẫn còn nhớ như in…mỗi khi nghĩ về Quyết tôi vẫn tự cười ‘thút thít’…về thằng Bạn thân ‘La’ Quyết
Không biết các Bạn 10 B1 còn nhớ câu chuyện này không???
NGUYEN CAN
Chuyen thu 4:
Nguồn gốc biệt danh “ VÂN
ĐÙ…”
Câu chuyện này xảy ra vào năm học
1972-1973 tại lớp 9F phòng 4 tầng trệt của dãy lầu 3( trường Nguyễn
Huệ mới bây giờ) trong giờ Thầy Hoàng Diêu dạy môn Việt Văn….
Vào thời đó, một số học sinh choi
choi thường hay chưởi thề (hiện nay tình trạng này phổ biến hơn
nhiều!!!, kể cả người lớn, hoặc một số “hot girl” cũng dùng từ đệm
này nữa chứ !).
Chuông reng…( lúc này nhà trường sử
dụng chuông thay tiếng trống) cả lớp vào lớp học … Thầy Hoàng Diêu
bước vào … cả lớp đứng dậy Chào Thầy … trong lúc này, một bạn ở
dãy bàn phía sau còn đang nói chuyện, vụt miệng chưởi thề …. Thầy
Diêu nghe được , chẳng nói gì …Thầy ngồi xuống bàn ( cả lớp thì
đứng…vì Thầy chưa cho ngồi…..)
Bỗng
“ Rầm !!! ” Thầy dùng nắm tay đập mạnh xuống bàn…
Với khuôn mặt nghiêm nghị Thầy
hỏi “ Anh nào vừa phát ngôn câu
đó?….”, cả lớp im lặng không ai dám nhận (mình đoán có lẽ là bạn NQTrường ) … Im lặng một hồi lâu … cũng không ai dám nhận ….
Thầy cho cả lớp ngồi xuống …
Thay
vì học Văn , cả lớp được nghe : “Thầy ca
6 câu vọng cổ ”, đúng 1 tiết học luôn… Thầy nói rất nhiều , nhưng mình còn
nhớ mãi một câu rất chua chát là :“ Hèn chi, người ngoại quốc vào
VN bảo là thanh thiếu niên VN có
những kẻ bất hiếu và loạn luân … ”
Sau
tiết học, rút kinh nghiệm…… mình và Thanh Vân đưa ra sáng kiến… Từ nay về sau, thằng nào
thường hay chưởi thề , thay vì
tiếng ĐM… phải nói trại qua
là “ Ồ ME… Ồ ME…” để khỏi mang danh
“lọan luân và bất hiếu…..” ví dụ khi có chuyện gì lạ, ngộ nghĩnh ,
bất thường thì nói là : Ồ ME HAY QUÁ MẠY…. Ồ ME XẠO QUÁ MẠY…
vv..vv…
Về sau, mình nhớ Nguyễn Nhơn Hậu
và một số bạn hay dùng từ đệm
này….Riêng Thanh Vân không chưởi thề,
cũng không dùng từ đệm Ồ ME … nhưng Thanh Vân nhà ta khi thấy chuyện
bất ngờ gì thường hay dùng từ đệm là ĐÙ… như : ĐÙ …HAY QUÁ , ĐÙ…TUYỆT
QUÁ, ĐÙ…MỎI MỆT QUÁ……….
Từ đó Thanh Vân có biệt danh là VÂN ĐÙ
Thực ra Thanh Vân rất thông minh, lém
lỉnh chứ không đần đù đâu… hiểu sai biệt danh VÂN ĐÙ tội nghiệp cho Bạn
Lê Văn Nguyên
Chuyện này vui đấy!
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa